'Tôi đã block bạn thân vì đăng ảnh cưới': Tình bạn của người lớn kết thúc chỉ với một status là đủ

Bạn bè chân chính có nghĩa là lúc nào cũng "đày đọa" nhau nhưng vẫn quan tâm nhau, thỉnh thoảng mới liên lạc với nhau, đứa nào lo cuộc sống của đứa nấy nhưng đối phương cần sẽ lập tức xuất hiện.

"Có ai từng block bạn thân nhất của mình chưa?"

Khi câu hỏi này vừa xuất hiện, Quỳnh là đứa đầu tiên giơ tay.

Tôi hỏi Quỳnh chuyện thế nào, Quỳnh đáp: "Bạn thân tớ kết hôn, nhưng phù dâu là bạn thân của nó".

Cả đám bọn tôi thở dài. Sau đó tôi lại hỏi Quỳnh: "Cậu đành lòng block người ta thế à?".

Quỳnh trả lời: "À không hẳn là block, mà là unfollow thôi, như kiểu bỏ theo dõi hết những tình cảm hai đứa đã có mấy năm qua vậy".

Vừa dứt lời, Quỳnh lại nói thêm: "Nó khoe ảnh cưới, khoe đám cưới, khoe ảnh chụp với phù dâu nhưng tớ chẳng biết gì cả... Haiz, vậy mà tớ đã từng tự hào kể về nó với tất cả mọi người...". Và giọng Quỳnh bắt đầu run run.

Tình bạn cũng giống như tình yêu, đáng sợ nhất là tự mình đa tình, tưởng rằng mình là người thân thiết nhất nhưng cuối cùng chỉ là một kẻ ngoài cuộc không hơn không kém.

Tôi đã block bạn thân vì đăng ảnh cưới: Tình bạn của người lớn kết thúc chỉ với một status là đủ - Ảnh 1.

"Từ cái gì cũng nói đến không còn gì để nói. Từ ồn ào ầm ĩ đến im lặng như tờ. Nickname đổi thành tên thật, hình nền cuộc hội thoại đổi về mặc định, không còn thả like, thả tim cho nhau, lâu lâu chợt nhớ ra bấm vào xem, thấy hiện lên là những bài viết lạ hoắc đối với mình.

Tớ đã đánh giá quá cao mối quan hệ với cậu và đánh giá quá thấp sự khắc nghiệt của thời gian".

Đây là sự thật mà tôi chỉ hiểu được sau khi lớn lên. Trong thế giới của người trưởng thành, chúng ta không ai có thể trở thành ngoại lệ.

01

Có người vẫn âm thầm thả like cho bạn, cũng có người đã âm thầm unfollow - unfriend bạn

Tôi mới đọc được một bài viết khá hài hước trên MXH và đã có hơn 20k lượt thích nó:

"Có 2 người đang nói về những điều không vui.

Một trong số họ nói: Quên đi, nói gì đó vui vui đi.

Một người khác đáp: Ok.

Thế rồi 2 người chìm sâu vào sự im lặng kéo dài".

Tôi nghĩ, đây có lẽ chính là cuộc đối thoại giữa hai người bạn tốt. Bởi nếu không, nó sẽ không phải một sự im lặng dễ chịu mà là một sự ngượng ngùng đầy khó xử.

Ngày mới lên thành phố học Đại học, một người bạn thân hồi bé đã add Facebook của tôi. Mọi người hỏi ngày xưa bọn tôi thân nhau tới cỡ nào ấy hả? Người nào không biết nhìn vào chắc chắn đều nghĩ chúng tôi là chị em ruột, kiểu vậy.

Tôi đã block bạn thân vì đăng ảnh cưới: Tình bạn của người lớn kết thúc chỉ với một status là đủ - Ảnh 2.

Mặc dù đã lâu không liên lạc nhưng tôi rất vui khi thấy nó thêm bạn với tôi. Chấp nhận lời mời xong, tôi chủ động nhắn tin trước: "Lâu lắm rồi không nói chuyện rồi nhỉ? Tao nhớ mày chết mất!".

Lòng tôi lúc ấy háo hức lắm, như thể được trở lại cái thời đi học. Tôi cứ cầm điện thoại rồi chờ, chờ mãi. Khoảng 5 phút sau, nó bất ngờ gửi cho tôi một đường link. Lại thêm mấy phút nữa, một dòng ngắn ngủi "Vote giúp tao nhé" được gửi đến.

Háo hức trong tôi nguội lạnh đi một nửa. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh và nhắn lại: "Ok mày ơi". Tôi mở đường link một cách miễn cưỡng nhưng không thấy có gì xuất hiện. Rồi bạn tôi như thể đọc được suy nghĩ của tôi, nó nhắn ngay một câu: "Mày tải giúp tao phần mềm ABCXYZ rồi vote mới được".

Tôi không từ chối, vì đó là nó, là người bạn quan trọng nhất ngày xưa của tôi. Tôi cặm cụi thực hiện một loạt các bước để hoàn thành "nhiệm vụ" sau khi nó add Facebook tôi. Xong xuôi tất cả, tôi thông báo: "Xong rồi nha". Lúc này đây, tôi mong chờ cuộc nói chuyện tiếp theo của chúng tôi, chúng tôi sẽ nói về quá khứ, sẽ nói về hiện tại... Nhưng rồi thứ tôi nhận được chỉ có vỏn vẹn 3 chữ "Cảm ơn mày" từ nó.

Tôi giật mình không thốt nên lời. Từ "Cảm ơn" đột ngột xuất hiện khiến tôi hiểu vị trí của mình hiện tại thực tế là gì. Kể từ đó, nó thường xuyên thả link vào inbox tôi mà không nói thêm câu nào. Giao diện cuộc hội thoại giữa chúng tôi trở thành một cỗ máy trao đổi không cảm xúc.

Rồi tôi không bao giờ giúp nó nữa, chúng tôi cũng dần biến mất khỏi newsfeed của nhau và trở thành những người lạ thân quen nhất. Nghĩ lại vẫn thấy hơi xót xa. Đến cuối cùng, chúng tôi vẫn không thể thoát khỏi sự kiểm soát của thời gian, mỗi người trong chúng tôi càng đi lại càng xa nhau và không bao giờ gặp nhau nơi giao lộ nữa.

Tôi đã block bạn thân vì đăng ảnh cưới: Tình bạn của người lớn kết thúc chỉ với một status là đủ - Ảnh 3.

Ở thành phố lớn, trải qua nhiều biến động về con người, tôi nhận ra mối quan hệ giữa người với người vốn dĩ luôn hời hợt, chỉ cần thiếu để ý một chút là sẽ âm thầm rời đi từ bao giờ chẳng hay.

Tối hôm đó trước khi đi ngủ, tôi thấy Quỳnh đăng status: "Hóa ra thời gian thực sự có thể làm phai nhạt mọi thứ".

Đúng quá, ngày trước người ta còn dành cho nhau những cái like trên Facebook như một cách để duy trì mối quan hệ. Còn hiện tại, chúng ta lướt qua newsfeed của nhau, dừng lại đôi ba giây rồi đi tiếp mà không để lại dấu vết gì.

Tình bạn tưởng như vẫn còn, nhưng tất cả chỉ là dĩ vãng.

Càng lớn chúng ta càng ít cập nhật MXH, thỉnh thoảng mới đăng một bài, người thích chủ yếu là những người bạn mới chứ hiếm khi thấy bóng dáng cố nhân. Nghĩ lại hồi trước chúng ta có thể nói với nhau mọi thứ nhưng giờ đây ngay cả việc biểu đạt suy nghĩ cũng trở nên khó khăn. Lý do có lẽ bởi vì cuộc sống khác nhau, những mối quan hệ khác nhau dẫn đến chủ đề để nói cũng khác nhau. Nếu tình trạng này kéo dài, sớm muộn gì chúng ta cũng trở thành hai người xa lạ.

Bạn có người bạn cần quen, tôi có đường tôi cần đi, chúng ta ai cũng có một cuộc đời riêng cần cảm nhận. Nếu không thể bước cùng nhau, vậy hãy gom góp chút chân thành còn sót lại để dành cho nhau một lời chúc phúc.

02

Đừng chấp nhận những lời mời kết bạn một cách dễ dàng, cũng đừng oán hận những tình bạn đã mất đi

"Bạn cảm thấy thế nào khi bạn thân nhất trở thành người lạ?"

Mất đi mong muốn chia sẻ chính là khởi đầu của sự kết thúc. Tôi đồng ý với câu này.

Thấy gì đó buồn cười, muốn gửi ngay cho nó nhưng chuẩn bị ấn nút gửi đi thì dừng lại, nghĩ một hồi rồi xóa đi, không gửi nữa. Gặp chuyện không vui, thà tự an ủi bản thân còn hơn tâm sự với nó. Một khi giữa hai người xuất hiện khoảng cách ngập ngừng đồng nghĩa với việc mối quan hệ đã có nhiều mối bận tâm.

Một người đồng nghiệp cũ của tôi từng đăng lên trang cá nhân mình thế này: "Tình cảm 15 năm trời, chiếm gần nửa cuộc đời tôi, vậy mà chỉ vì một lần cãi vã, tình cảm đó đã rạn nứt. Giờ đây người chia sẻ mọi thứ cùng mình không phải là cậu, người than vãn mọi thứ cùng mình cũng không phải là cậu nữa. Đó thực sự là một mất mát. Vì thế bây giờ mình ít khi kết bạn với ai, bởi rằng thà là đừng biết nhau còn hơn nằm im trong danh sách bạn bè và chỉ như thế".

Tôi đã block bạn thân vì đăng ảnh cưới: Tình bạn của người lớn kết thúc chỉ với một status là đủ - Ảnh 4.

Đối với những người bạn nay không còn là bạn, tuy có lúc nghĩ đến vẫn thấy ủ ê nhưng phần lớn thời gian là cảm giác bình thản. Đây có thể coi là sự trưởng thành của một người.

Nói chung về vấn đề này, ai đã từng trải qua mới hiểu được. Nếu cuối cùng hai người không còn chung lối đi vậy thà rằng cứ chia tay trong hòa bình vẫn là tốt nhất. Đừng cố níu kéo, đừng ám ảnh mãi chuyện quá khứ và cũng đừng oán than vì một người từng thân đến thế. Xét cho cùng, nếu bạn đối xử chân thành với ai đó, vậy chứng tỏ người đó xứng đáng, hoặc ít nhất là đã từng xứng đáng, không có gì cần bàn cãi cả.

Mọi người đều có một sự lựa chọn. Bạn đã chọn những gì bạn cho là quan trọng là bỏ rơi tôi. Đây chỉ là lựa chọn của riêng bạn. Nếu là tôi, chỉ vì không được lựa chọn mà sinh lòng oán hận, vậy thì cuộc đời này sẽ có quá nhiều chuyện không thể tha thứ. Suy cho cùng, không ai có trách nhiệm phải đặt tôi làm ưu tiên hàng đầu. Dù tôi hy vọng như vậy nhưng tôi không thể ép buộc người ta.

Giống như câu thoại trong một vở kịch nào đó: "Trần đời có biết bao nhiêu người bạn tốt, cùng tuổi cùng chí hướng cùng sở thích cùng đam mê. Vốn có thể thân nhau cả đời nhưng ai ngờ vật đổi sao dời, ta chỉ biết đứng đó mà nhìn đối phương dần xa như nhìn ngày tận thế".

Thực ra, mối quan hệ giữa con người với con người hiện tại chính là vậy, không phải là lỗi của ai cả, tất cả vì cuộc sống là thế thôi. Lớn lên, mọi cảm xúc bạn cần trải qua đều pha tạp và lẫn lộn, không có gì đáng tự hào và cũng không có gì đáng bực bội. Sau tất cả, người mà bạn cho rằng rất quan trọng cũng đã đi cùng bạn một đoạn đường, đã dìu bạn bước qua một giai đoạn cuộc đời rồi.

Bạn bè ngày bé giống như áo quần vậy, lớn lên rồi không phải muốn mặc là mặc được. Tình bạn của người trưởng thành vốn dĩ chỉ mang tính giai đoạn, có được hay mất đi vẫn là cuộc sống.

03

Mối quan hệ tốt nhất giữa những người bạn chính là quan tâm nhau nhưng ai cũng có cuộc sống riêng

Một mối quan hệ thực sự tốt đẹp không bao giờ cần phải cố ý hay ép buộc. Tất cả chúng ta đều đang trưởng thành, trên con đường dẫn tới sự trưởng thành đó, chúng ta sẽ phải gặp đủ kiểu người. Thế nhưng vị trí quanh ta chỉ có nhiêu đó, có người tiến vào thì ắt phải có người bước ra. Tuy nhiên, những người có duyên có phận thì dù mọi chuyện thay đổi như thế nào đi chăng nữa vẫn sẽ ở cạnh bên nhau.

Tôi đã block bạn thân vì đăng ảnh cưới: Tình bạn của người lớn kết thúc chỉ với một status là đủ - Ảnh 5.

Những người bạn chân chính là như vậy, luôn lo lắng cho nhau khi có chuyện, thỉnh thoảng vẫn liên lạc với nhau nhưng về cơ bản, ai có cuộc sống riêng của người nấy. Bạn làm việc chăm chỉ trong lĩnh vực của bạn, và tôi làm việc chăm chỉ trong lĩnh vực của tôi. Ngày qua tháng lại nếu có dịp tương phùng, khi ấy cả hai chúng ta đều đang nhìn về cùng một độ cao giống nhau nhưng cảm giác vinh quang lại như tăng gấp bội.

Trong Mountains May Depart có một câu thế này: "Mỗi người chỉ có thể đồng hành cùng bạn trong một quãng đường nhất định, rồi sớm muộn gì cũng chia xa".

Đối mặt với sự chia ly không phải là mộng tưởng, chúng ta nên làm thế nào để không cảm thấy hoang mang vô định?

Câu trả lời tốt nhất là: "Đối với cuộc sống, chấp nhận chính là sự dịu dàng tốt nhất, cho dù đó là chấp nhận sự xuất hiện của một người hay chấp nhận sự biến mất của một người".

Các đường thẳng đồng quy là ngẫu nhiên, còn chạy hướng ngược nhau mới là bình thường. Tuy nhiên, tôi không bao giờ hối hận vì gặp được bạn. Mối quan hệ của chúng ta từng tốt đẹp, đó là sự thật. Hiện tại chúng ta mỗi người một nơi, đó cũng là sự thật. Không cần phải bận tâm nhiều đến thế, bởi đó mới là dáng vẻ chân thực nhất của sự trưởng thành.

Ảnh minh họa: Tổng hợp

Đăng nhận xét

Tin liên quan

    эффективно вложить деньги